Em : Ko có chuyện gì đâu anh! (Mặt em nó buồn kinh)
Sau đó có 1 ông Tây đến, nó xin lỗi mình và chạy ra nói chuyện vs ông ta...Mình phát hiện ra là trình độ tiếng anh của em ý vô đối! Trời, sao tanh vậy ta?
Sau đó em nó dắt ông ta vào quầy nhận phòng và dắt ông ta vô thang máy!
Trời vẫn mưa, mình ngồi lòng thơ thẩn theo tiếng tí tách của những giọt mưa...
Bỗng một cái vỗ vai, mình giật cả nẩy!
Theo bản năng quay đầu lại thì dường như có 1 ngón tay cũng biết trước được điều đó...mình quay lại và bị cái ngón tay xinh xắn đó chọc vào má...
Ngước mắt lên...
Mình: Làm anh giật cả mình!
Em: Hi! Em xin lỗi...
Mình: Ông Tây kia đâu em?
Em: Ở trên phòng ông ý @@
Mình (sao con bé này thiếu kính ngữ vậy trời) : Ừ!
Em: Sao anh ngồi đây?
Mình: Vậy anh đi nhé!
Em: Vâng!
Mình: Em đang đuổi khách à? Ít ra cách đây gần 35 phút anh còn đang ngồi trên tầng 7 khách sạn bọn em!
Em: Hi, em đùa đấy, em biết thừa là anh ngồi đây trú mưa rồi.
Mình (ẶC, xấu hổ thế): Đâu có, tại ở đây có wifi, anh vào ngồi định mang laptop ra làm việc thôi.
Em: Vậy anh làm việc chưa?
Mình: Em đủ thông minh cũng như mắt em có đủ thị lực để nhìn và nhận ra điều đó mà!
Em: Anh đanh đá thế!
Mình (ối sặc, mình bị con này nó nói cái gì đây): Ờ, ai cũng nói vậy cả... (nói vậy thôi chứ chả ai nói mình như thế) Mà sao em có vẻ quan tâm đến anh thế nhở?
Em: Anh là khách hàng mà!
Mình: Nhưng có thấy đó gì đó hơn khách hàng 1 chút!
Em: Vậy vì anh đẹp trai cũng được!
Mình (Choáng, gái thanh hóa là vậy sao? hãi thế) : ò, cám ơn em...nhưng nếu chỉ vì vậy thì sự quan tâm cũng hơi thừa chút thì phải?
Em (mặt nhăn nhăn giống trẻ con): Anh này!
Mình (cười) : Sao?
Em: Thôi được rồi! Em thích anh đấy :-" (Lúc này mặt con bé vênh lên)
Mình (tái mặt, ko nói được thêm câu gì)
Em nó cười như điên...ko quên lấy tay che miệng và tay còn lại ôm bụng :|
Mình ko phải tái nữa mà là đỏ mặt rồi, người đâu mà trắng trợn thế hả trời! Hãi gái Thanh Hóa rồi đới!
Em nó vừa cười vừa nói: Làm gì mà anh đỏ mặt thế kia!
Mình: Ò, trời mưa anh bị dị ứng... (câu này mình chém ngu nhất từ trc tới giờ)
Em nó lại ôm bụng cười!
Mình (xấu hổ và tức lắm rồi) : Con bé kia, sao em cứ cười hoài thế hả?
Em nó vẫn cười!
Mình cầm cặp lên chuẩn bị đứng dạy rồi, thì nó chạy tới trc mặt, vẫn cười rồi nó nói : trời vẫn mưa đấy, anh ra bây giờ là anh thành ông mặt trời đấy
Mình biết nó đá xoáy mình rồi, ôi nhục thế! Mình vẫn thẳng tiến...
Lạy chúa, sao nó ko tránh ra vậy trời...ngực nó chạm vào người mình rồi s
Chạm 1 cái mình hãi quá, đành ngồi xuống chỗ cũ và ko quên mở miệng nói câu : Anh xin lỗi!
Nó cười và đáp lại: Ko sao anh, trời còn mưa, ở lại nói chuyện với em!
Mình thấy nó lạ lắm, vừa nãy còn nhăn nhở giờ thì lại dịu dàng vậy...
Mình im lặng, ko nói câu gì...
Nó bảo mình ngồi dịch vào trong, mắt mình tròn xoe nhìn nó và hỏi: Em định ngồi cạnh anh đó à?
Em nó mặc kệ, ko trả lời và ngồi thẳng xuống khiến mình phải ngồi vào bên trong...
Mình chẳng còn biết em này có ý định gì nữa, bỗng thấy ghét ghét, hơi lẳng lơ thì phải!
Mình định lảng tránh em nó bằng cách lôi laptop ra đặt lên bàn và mở máy...
Nó vẫn nhìn mình làm, từng cử chỉ, động tác của mình được con bé chăm chú nhìn...
Đang định quay sang hỏi :"sao em cứ nhìn anh thế?" thì nó khẽ kéo cái laptop của mình về phía nó và mở tệp tin mà mình lưu tên là :"HIV/AISD" - tập tin lưu trữ tất cả những gì mình sưu tầm cũng như nghiên cứu về căn bệnh thế kỉ này!
Nó mỉm cười và quay sang nhìn mình bằng 1 ánh mắt rất trìu mến rồi cất tiếng :"Em biết mà, ngay từ đầu em nhìn anh, em đã nhận thấy có gì đó mà em có thể tin tưởng"
Thôi hỏng rồi, không phải nó thích mình thật đấy chứ, mình ấp úng quay sang hỏi lại :" Hả? Em thích anh thật đó à?"
Em nó cười tủm tỉm, hơi e thẹn :"Nếu thế thì có được không ạ?"
Thôi mình xong rồi, ông trời ơi, tạnh mưa nhanh nên...
Một lần nữa mình lại hơi bối rối, thấy vậy nó nhanh ý nói :"Anh sao vậy? Anh ko thích em à?"
"Ko phải? Nhưng mà..." mình đáp...
Em nó lại nói :"sao anh?"
Mình: "Em nghĩ tình yêu là gì? Chúng mình quen nhau chưa đầy 1 tiếng"
Em nó cười hơi buồn và nói : Vâng em biết rồi...anh là sinh viên Y à?
Mình: Không, anh là sinh viên IT...
Em: Vậy sao trong laptop của anh lại có tài liệu về HIV/AIDS?
Mình : Anh nghiên cứu về căn bệnh đó, căn bệnh thế kỉ mà, anh đang cố gắng năm tới lấy cái giải Nobel về Y Học (Mình lại chém được ngay)