Tiếng ừm nho nhỏ vang lên trong không khí. Đc thêm 1 lát, tôi quay sang kéo tay chị bảo : - thôi, thế thôi, đi tập thể dục, không lại béo ú lên h, em không thích béo đâu. Chị nắm tay tôi cười rất là tươi, tiếng cười dòn tan, chị nắm chặt tay tôi, rồi quay sang bờ sông hét lớn : A A A..a a.a a.a a……..
Rồi chợt nhớ ra điều j, chị dùng 2 tay đưa lên miệng như kiểu cái loa, chị hét lớn : - TÊN SƠN LÀ TÊN DỞ HƠI, DỞ HƠI NHẤT QUẢ ĐẤT NÀY
Rồi tiếng cười dòn tan vang lên, như vang vọng mãi vậy, tôi tức lắm, phải trả thù, tôi hét to hơn :
- THUỶ HÂM, THUỶ THẦN KINH, THUỶ DỞ HƠI.A A. A.a.a…..a
“ – thằng kia, cấm chạy, đứng lại đó, đứng lại coi nào – tiếng chị cười nói la lên, 1 ng chạy trước, 1 ng chạy sau, náo loạn cả cái cầu vốn đang yên tĩnh, dưới kia, những dòng nước vẫn cuồn cuồn chảy, nhưng dòng thời gian vậy, mãi mãi không ngừng, không bao h chờ ai,
“- ê, nhanh lên, ng đâu mà yếu như sên thế - tiếng tôi vang lên
“ – cái j, em là con trai, tất nhiên là khoẻ hơn rồi, với lại lúc nãy chạy trên cầu mệt quá rồi – chị đang đi bộ đằng sau, đang thở hộc hộc, mồ hôi ướt đẫm cả khuôn mặt, và ngực áo, hình như đã chán chạy rồi, tính bỏ cuộc.
Tôi bĩu môi : ‘ – thế mà khoe khoang chạy thi, còn nói nào là chạy đc hơn 1 vòng hồ, mới chưa đc nửa hồ đã mệt.
“- cái j, điêu vừa vừa thôi, hơn 1 nửa rồi nè, tại nãy chạy trên cầu mệt quá chứ bộ - h thì ngồi hẳn lên ghế đá rồi, đang lấy tay phe phẩy làm quạt, mồm thổi phù phù.
“- Gớm, cứ lôi truyện trên cầu ra, chạy đc có tý mà cứ kể mãi thôi, yếu thì nói yếu, ai bảo sao mà cứ nổ hoài – tôi trêu trêu, cười nói
Chị chả thèm nghe, ngẩng đầu lên, nhìn tôi bằng ánh mắt trong veo, kiều lừa tình : - ê, ra mua nước đi nha, chị đợi, mệt quá không đi đc nữa đâu, mà chị khát lắm rồi.
Tôi giả bộ ngó quanh, tôi bảo : - em có thấy thằng Ê nào xung quanh đây đâu.
Chị nhổm dậy tính đập tôi 1 cái, may mà tôi trách đc, tôi cười cười : - thôi, chút nữa ra cổng uống, ai lại bắt em 2 tay cầm 2 túi nước bao h, trông hài lắm. Chả thấy chị nói j, tôi lại tiếp : - với lại mới chạy xong, mồ hôi ra nhiều, uống nước lạnh là cảm đó ah nha.
Chị bĩu môi : - thôi không cần, tý mời đây cũng không thèm uống, nhờ có tý mà cũng không chịu đi.
Nhìn cái mặt vênh lên, cái mũi chun lại, cái môi cong lên, tôi bật cười, cái này gọi là làm nũng sao, tôi ngồi xuống gần chị, ngửa mặt ra đằng sau, thở dài : - em cũng mệt lắm, tý ra cổng uống nước cho đàng hoàng, lớn rồi lại cầm cái túi mút mút, không thấy giống trẻ con ah.
Đc 1 lát, cảm thấy đỡ mệt rồi, tôi kéo tay chị đi : - thôi đi, đến hàng nước em khao, lẹ lên, sắp tối rồi.
Bóng tối đã dần dàn buông xuống, lác đác vài chiếc đèn đường đã bật, h đi gần may ra mới thấy rõ mặt nhau, xe đang lướt trên đường, tôi và chị nãy h im lặng, chẳng ai nói tiếng nào, sợ chị về trễ, tôi bảo : - muốn rồi, hay là về nhé.
Một vòng tay quàng qua, ôm chặt lấy ng tôi, 1 bờ ngực mềm mại dán chặt trên lưng tôi nóng hổi, khuôn mặt chị áp má lên lưng tôi, 1 tiếng nhè nhè như lẫn vào trong tiếng gió : - cứ đi đi, chị chưa muốn về nhà.
Tôi lặng im, cứ thế cảm nhận tiếng thở nhè nhẹ của chị đằng sao, thu 1 tay về, nắm bàn tay mềm mại mát lạnh, khẽ vuốt ve mấy cái, cứ thế cảm thấy thật nhẹ nhàng mà tình cảm, tôi nói : - um, vậy đi thêm 1 lát, mà nhà còn j ăn không, em đèo đi mua luôn, không tý về lại không có j mà ăn.
“- Uhm, chị không biết nữa, nhà hết đồ ăn rồi, chả lẽ lại ăn mỳ, em tính xem nên ăn j bây h nhỉ.
“ – ăn bánh mỳ donkey không, em thấy ăn cái đó đc đó
“- uhmmmmm… cũng đc, mua đi, lâu chưa ăn cái đó, mà em có ăn luôn không.
“- chị ăn thì chắc em cũng mua vậy, dù sao 1 cái cũng chả thấm j, tý về nhà ăn thêm cơm.
Chị cười hi hi, xe lượn lờ , đến quán mà tôi thik nhất, mua 2 cái bánh , hồi năm đó, bánh này công nhận ngon, h càng ngày càng chán.
Tôi và chị ngồi đó, ngắm hàng người đi lại nấp tập, cảm nhận sự bình lặng, tôi đã phải gọi DT về nhà báo về muộn để bố mẹ phần cơm, đành tiếp chị trọn vẹn hôm nay, từ mai, có muốn cũng chả đc nữa rồi. Đoạn đường về nhà như là đoạn đường ngắn nhất vậy, sao hôm nay nó ngắn 1 cách kỳ lạ thế nhờ, chị đã xuống xe từ lúc nào, hương thơm như còn quanh quẩn đâu đây, vòng tay siết chặt như vẫn đang còn ở trên ng tôi, cặp ngực mềm mại đó như vẫn còn mềm mại, nóng hổi ấn lên sau lưng. Lắc đầu mỉm cười, dắc xe về nhà, thầm tiếc nuối ngu quá, biết thế nãy lượn thêm mấy vòng có phải ngon không, dù sao cũng chả đói.