- Mà thằng Cường bình thường nó giang hồ lắm hả em.
- Em cũng ko biết nữa, lúc quen thì thấy nó hiền lắm... rồi càng ngày nó càng đổi nết... Rồi đến giờ thì em ko nhận ra là nó ai luôn
(đến khúc này thì tui lại càng ngày thấy càng thằng buồi này lại giống y hệt bồ cũ con bé Nhi nhà ta, sao bọn con trai bây giờ nó phũ vậy trời, ko ăn đc toàn đạp đổ, xl nếu có 1 số bác nào thấy nhột chứ tui nghĩ vậy thiệt đó, chia tay rồi thì thôi mẹ đi, toàn làm mấy cái việc đàn bà ko à )
- Haizz thôi đừng có kể nữa, anh sắp ói máu chết rồi đây. nghĩ thấy tức thay cho cả em. hên mà ko như...
- Như gì hả anh - Con bé tò mò
- À không có gì ( xém nữa là tui lộ ra cái bí mật của bé Nhi) mà sáng giờ em ko về nhà hả ?
- Dạ, em ở đây cùng với má anh cả đêm, mà yên tâm, em gọi về nhà rồi, nhà em cũng gần đây chứ đâu có xa. Mà anh yên tâm nằm viện đi. Mấy tiền viện phí em trả từ đêm qua hết rồi.
- Cái gì ?, em trả làm gì ? - Tui dãy nảy
- Hihi, có gì đâu mà anh làm thấy ghê quá vậy, có bao nhiêu đâu, em nheo mắt cười hì hì...
- Mà anh đói chưa, em lấy cháo cho anh ăn nhé ?- Rồi con bé gỡ bịch cháo hoa để phía trên giường bệnh
- Ừ, cũng hơi hơi, mà đâu ra có mà hay vậy ?
- Em mua từ sáng rồi... hic... ko bít nó nguội chưa nữa, mắt con bé bỗng xìu xuống khi thấy cái bịch cháo hoa nguội ngắt nguội ngơ... tui thấy vậy cũng ko nỡ phụ lòng tốt quá mức của con bé 1 cách quá đáng
- Không sao đâu em đổ vô cái tô nhựa đi, anh ăn sau chả đc
Rồi con bé trút cháo ra đút cho tui ăn. rồi 2 đứa có nói chuyện linh tinh 1 chút thì thấy con bé cũng đuối đuối vì thức khuya rồi
- Mà thôi, mắt em xưng húp lên vì thức đêm với khóc rồi đó, thôi em về nhà ngủ tí đi. Tối còn đi với tụi anh T rồi còn kể lại cho anh và các bác nghe nữa anh cũng muốn nghỉ tí
- Dạ, thôi anh nghỉ tí đi, em về đây, tối em lại ghé...
Chap 29:
Thực sự thú thật với các bạn là ngoài việc giúp tui có thể việc mạch lạc câu truyện này mà có thể viết những mẩu đối thoại hay các tình huống và sự việc đã xảy từ bé Nhi hỗ trợ thông tin mỗi khi tui không nhớ rõ. Thì ngoài ra còn có anh T nữa, cũng hơi ngại khi đến khúc này quả thật tui cũng ko nhớ rõ cho lắm bởi vì tui ko có chứng kiến lúc đó mà chỉ có 2 người là bé Nhy với anh T, cho nên tối qua mới rủ ổng đi cafe, rồi vòng vo lảm nhảm 1 hồi tui cũng cố kéo câu truyện về thằng Cường để cho ổng review lại. Sau 1 hồi ôn lại chuyện xưa thì rút cuộc cũng tường tận.
Bây giờ để tiện các bạn có thể mường tượng ra cái ngữ cảnh hôm đó, tui xin phép được kể lại với lời văn là 1 trong những người chứng kiến lúc đó, danh xưng sẽ khác nhé. Bởi vì lúc ấy tui đang băng bó chằng chịt ở bệnh viện
Kể 1 tí lại về anh T cho các bác biết, Cái khoảng thời gian này có thể nói là quãng huy hoàng nhất của anh T, lúc này ở biên Hòa thì rộ lên 2 băng đảng khét tiếng và cũng khá ghét nhau vì giành địa bàn là Băng của Hưng Vườn Điều và Băng của Long Thanh nguồn thu chính của 2 băng này theo lời anh T kể mà tui biết đa phần là Sòng bạc, Nếu Long Thanh lấy địa bàn chính của mình ở Hố nai và các khu vực lân cận đó thì Hưng Vườn Điều quản lý các khu vực như Amatar, Tân Hiệp, Tân hòa và nội thành Biên Hòa. chính vì thu nhập từ bài bạc nên cần số lượng tay chân bảo kê khá là nhiều, 1 phần là quản lý xòng, quản lý khách hàng tiềm năng và thể loại bá dơ các kiểu và thứ 2 là bảo vệ địa bàn. Lúc ấy thì anh T tui thì đi theo anh Long Thanh bảo kê. Thỉnh thoảng thì đi chém mướn đòi nợ thuê đơn cử có nghe kể anh từng đc gài vô mấy cái sòng bài của tụi băng bên kia để phá rồi đánh nhau bên đó gây động để tụi nó khỏi làm ăn. Nói chung nói sơ sơ cho các bác tạm hiểu anh T từng là người như thế nào. Chứ bây giờ mấy ông cầm đầu vào khám, băng nhóm đa phần giải tán, hoặc hoạt động chìm chứ ko có hổ báo lồng lộn như xưa. Kể cho các bác biết thu nhập của 1 thằng giang hồ nó như thế nào luôn. có lần anh T kể, được giao cùng với mấy thằng khác tổ chức gây sòng ở sau nhà thờ Hà nội, công việc anh chỉ cần ngồi trên Sa lông, ngắm tụi nó lắc bầu cua, thằng nào bố láo tả bậy bạ mà ko có tiền là túm cổ vô trong phòng có đội ngũ làm việc riêng. nói chung là quản lý cho các sòng nó trôi chảy ko có bát nháo. kẻ lắc cũng đều tay mà người chơi cũng yên tâm ko bị dựt, tại nếu chơi ở đây mà đóng tiền xâu đoàng hoàng thì thằng nào bá láp tả bậy ko có tiền trả thì sẽ được đền, còn số phận thằng đó thì các bác tự xác định nhé thì ngày cũng có 500k ~ 1 củ mỗi người
Anh T được cái, ngoài tay chân ra, ảnh còn có cái đầu. Phương trâm của anh là biết dừng đúng lúc, ko lậm vô quá sâu, rút chân ra kịp, ko thì giờ hàng thánh chắc anh em tui cũng góp gạo đi thăm ổng rồi. mà hồi đó tuy ổng toàn chơi với anh đại của đất biên hòa, nhưng ko bao giờ từ bỏ hay ngoảnh mặc với tụi xóm tui. Nhưng cũng ko cho thằng nào gia nhập theo ổng hết vì sợ nhúng tràm rồi thì kết cục cũng là bóc lịch ăn cơm với rễ rau muống chan nước muối thôi Thôi nói vậy thôi. chứ giờ thì ổng tu rồi chỉ còn lại những vết hình xăm ngày xưa để lại làm dấu tích thôi