- Thôi, lên đi chở về - Mặt tui vẫn lạnh tanh
- Dạ... - Bây giờ khuôn mặt bé nhi tỏ vẻ gì ái ngại lắm. Tui cũng hy vọng con bé hối hận chút ít gì đó vì đã làm cái chuyện chó chết này với tui
Đoạn đường trở em nó về nhà, 2 đứa chả thốt lên đc câu nào, mỗi đứa 1 suy nghĩ riêng... Quả thực 2 đứa tui ko còn như ngày xưa nữa rồi, từ những ngày đầu quen em, chở em nó sau xe lúc nào cũng rộn ràng, kẻ chọc người ghẹo, tung qua hứng lại mà giờ này cảm giác 2 đứa nó nặng nề lắm. Chở em về nhà, chưa kịp để em nói câu cảm ơn rõ ràng, tui liền kéo ga vụt đi trong tích tắc..
Về đến nhà, móc điện thoại ra tui nhắn cho em 1 tin:
- " Lần sau em đừng làm vậy với anh nữa, anh chưa lần nào như vậy đâu, nhưng mà đừng có để anh khinh em "
rồi chìm vào giấc ngủ nhanh chóng... Đến khi tỉnh dậy thì có tin nhắn từ bé Nhi gửi tui ko biết từ khi nào
- Hì, anh nghĩ em ra sao cũng được, Nhưng anh nè, anh mãi mãi không bao giờ hiểu được em đâu. hiểu được cô bé mùa đông này đâu. Đôi khi mọi chuyện ko như ta nghĩ đâu ^^! thôi anh thức đêm mệt rồi, anh ngủ đi!
Chap 34:
Sau khi ngủ dậy thấy cái tin nhắnđó, tui cũng chả cũng hơi đâu mà thắc mắc đặt nghi vấn làm mẹ gì nữa, tại vì 1 phần cũng buồn con bé nên cũng chả có tâm trí đâu đặng quan tâm, quăng cái điện thoại đó, giờ cũng tầm 4h chiều, tui ra xóm chơi với mấy thằng bạn cafe cà pháo gì đó rồi nghe bọn nó kể lại chuyện cái hôm bắt cóc tụi nhóc kia rồi xử ra sao tại vì bữa nọ giờ cũng quên khuấy cái vụ đó, nên hóng hớt dưa cà đến tận tối. Rồi bàn qua chuyện bóng đá rồi hỏi cáp kèo này nọ làm vài ván coi đỡ buồn. Và vài ngày sau đó tui lâm vào trạng thái cảm xúc rơi tự do có nghĩa là chả muốn nhắn tin cho ai, đi chơi với ai, ai đt tới cần thiết lắm mới bắt máy còn ko cũng kệ bà nó reo. Cảm thấy cuộc sống nó thiếu vắng thứ gì đó mà nó đã ở bên mình 1 khoảng time khá gắn bó rồi tự dưng mất tiêu, hụt hẫng như mấy đứa bị thất tình vậy đó, nhưng mà hoàn cảnh tui thì nhẹ hơn, chỉ thấy chán đời thôi. Lúc ấy có khoảng time tui suy nghĩ sẽ bơ luôn bé Nhi, mặc em nó ra sao thì ra. một phần vì bị gái nó chơi 1 cú như vậy thì mặt mũi nào nhìn lại nhau. đến khi hết 1 tuần nghỉ phép bệnh thì tui lại bắt đầu lao vào guồng quay của công việc như trước. à mà Công ty mới này của tui nó cũng mất dạy lắm, nâng lương ko phải cứ đến tết nó nâng đâu, đến hè nó mới nâng, bởi vậy cái khoảng time sau tết là đám nhân viên bọn tui lại ra sức hì hục làm hết công suất. Nhưng mà về phần bé Nhi thì có lẽ là ko, từ lúc tui quyết định dứt mình ra cuộc sống của em sau cái ngày hôm đó thì tối nào tui cũng nhận được 1 tin nhắn chúc ngủ ngon của em vào khoảng độ gần giữa đêm, đều đều như vậy mà tui ko thèm reply 1 tin nhắn nào, đôi khi vì cái tôi của thằng con trai, vì lòng tự ái bị tổn thương sâu sắc mà tui lại như thế. Nhiều khi cũng tự nghĩ tại sao con bé làm lại như vậy với mình ? phải chăng đó là việc làm ăn năn mà con bé có thể làm với tui. Lúc ấy tui cũng có cái suy nghĩ tiêu cực như 1 số bác đã nói, bé Nhi đã có cái tính bốc đồng, ko biết quý trọng bản thân, hở tí là đem ra cho người khác thỏa mãn mặc dù biết chuyện đó ko có lợi cho bản thân thì thử hỏi ai mà dám yêu Nhưng cũng may mắn là tui chỉ dừng lại với em ở mức thương em thôi, nên cũng chính vì thế mà tui không thể bỏ mặc em được...
Vào khoảng time này, thì bé Nhy cũng quay lại lo học đại học nên tui cũng ko muốn gặp nhiều, thỉnh thoảng có hay call tui rủ đi ăn mà tui toàn cancel.
Tình hình chiến tranh lạnh giữa tui với bé Nhi diễn ra tổng cộng khoảng 3 tuần. Thì cũng là lúc tui cũng ko thấy con bé nhắn tin vào hằng tối nữa. Cũng thấy là lạ, tự dưng đang đều đều tay vậy mà sao con bé ngưng rồi nhỉ, hay là nó nản rồi? tui nghĩ thầm - Cũng chính vì sự ngưng đột xuất đó nó làm tui tò mò và nhớ lại cái tin nhắn mà hôm tui ngủ dậy, bé Nhi nhắn cho tui. Ngồi nghiệm cái tin nhắn tui mới suy nghĩ sao tự dưng con bé nó lại nhắn vậy nhỉ? chuyện nó rành rành ra trước mắt vậy rồi kia mà, làm thế nào mà con bé bảo chuyện ko như tui nghĩ ? tui quen con bé cũng đc mấy tháng chứ có ít đâu, thế nào lại bảo tui ko bao giờ hiểu em nó, nếu có thì chỉ có hiểu chưa hết mà thôi. Rồi lại nghĩ đến con bé, sao đêm nay lại ko nhắn, ngày nào cũng chờ cái tin nhắn của con bé rồi tui mới yên tâm đi ngủ, cơ mà sao đêm nay lại ko có ? hay con bé bị gì đó, hay nó đã thực sự muốn dứt ra khỏi tui như tui mong muốn - Đêm ấy tui tự hỏi tự trả lời như 1 thằng điên. Cuối cùng quyết định ngày mai tui sẽ tìm cách gặp em để sao tình hình ko có tui mấy tuần qua em như thế nào và hiện tại thì ra sao... - Nghĩ vậy tui quăng cái điên thoại 1 góc rồi chùm chăn ngủ tới sáng...